Ký sự… cầy tơ

Chưa bao giờ người dân các tỉnh khu vực đồng bằng sông Cửu Long, nhất là… dân nhậu lại ăn thịt chó nhiều như hiện nay. Chính vì vậy mà nếu như trước đây ở TP Cần Thơ, Sóc Trăng, Bạc Liêu… chỉ có một vài quán nhậu bán “cầy tơ” lèo tèo thì hiện nay các quán… “chuyên chó” đã mọc lên như nấm sau mưa.

Tại TP Sóc Trăng, các đường Hùng Vương, Lê Hồng Phong, Phú Lợi, Vành Đai, Nguyễn Trung Trực… đều có quán thịt chó. Tính trung bình một quán bán được khoảng 30kg thịt chó/ngày thì chỉ riêng ở TP Sóc Trăng đã tiêu thụ trên… nửa tấn thịt chó mỗi ngày! Đó là chưa kể hàng trăm quán được mọc lên ở 8 huyện còn lại, bởi hầu như không một xã, thị trấn nào mà không có sự xuất hiện của các quán nhậu “cầy tơ”.

Đi dọc theo đường Phú Lợi, Vành Đai… đến nơi giáp ranh với Quốc lộ 1A (TP Sóc Trăng) trong những ngày tháng 4 nắng như rắc lửa, nhưng Róm tôi cũng thấy người… “mát rười rượi” vì ngửi được mùi thơm lừng của món cầy quay, nên dân nhậu ở đây thường gọi các tuyến đường này là… phố thịt chó. Nhiều quán bán quá đắt, buộc phải kê bàn ra tận lề đường, bụi bay mù mịt nhưng dân nhậu ghiền thịt chó vẫn cứ ngồi xơi “cầy tơ” vô tư.

3 quán “cầy tơ” nằm cuối đường Lê Hồng Phong, khu vực cầu Bãi Xàu của TS Mỹ Xuyên (Sóc Trăng) cũng có hàng chục chiếc bàn được kê san sát, muốn vào nhâm nhi một vài đĩa cầy quay với bạn bè, mọi người phải chen lấn và ngồi tựa lưng với nhau. Mới 6 – 7 giờ tối mà các quán đã hết “mồi”, và không còn một chiếc bàn nào trống.

Chính vì “phong trào”… người người ăn “cầy tơ” nên thịt chó bỗng nhiên được “lên đời”. Nếu như lúc trước giá “cầy tơ” ở các quán nhậu từ 15.000 đến 20.000 đồng/dĩa = 400g, thì hiện nay đã tăng lên đến 30.000 đồng/dĩa, nhưng trọng lượng “tịnh” chỉ còn khoảng 250 – 300g. Để thay đổi khẩu vị, nhiều chủ quán đã chế biến ra nhiều món rất “bắt” như: cầy quay, cầy nướng ngũ vị, cầy hầm măng tre, hầm sả, hầm chanh muối, cầy ướp muối sả chiên giòn, cầy hấp nước dừa, cầy khìa, “kim tiền” cầy, cầy nấu rựa mận…

Đặc biệt, quán “cầy tơ” nằm trên Quốc lộ 1A (xã Thạnh Quới, Mỹ Xuyên) lại có thêm món… cháo chó. Thoạt đầu ai nghe cũng rùng mình, nhưng nhờ kinh nghiệm nêm nếm “gia truyền” của chủ quán, nên nhiều người cho rằng cháo chó ngon hơn cả cháo gà, cháo rắn. Ăn thịt chó nhưng chắc chắn ít ai biết được những dĩa thịt cầy đang nướng thơm phức trên lò có “xuất xứ” ở đâu. Là một trong những loại thịt không dễ tìm mua với số lượng nhiều, vì chó không được nuôi “đại trà” như heo, gà, vịt… nên không ít người đã lao vào nghề… lái chó rong ruổi khắp các nẻo đường để tìm “cầy tơ” phục vụ cho các đệ tử của thần tửu.

Theo chân một lái chó, Róm tôi biết phương tiện hành nghề chủ yếu của cánh lái chó là một chiếc xe máy, một lồng sắt, một cây bắt chó “chuyên dùng” được làm bằng thanh sắt có treo một cái “thòng lọng” dùng để siết cổ chó và khoảng triệu đồng tiền vốn. Theo một lái chó, hiện nay đang là… thời của “cầy tơ”, nên nhiều người hám lợi đã bất chấp sự an nguy về sức khỏe của dân nhậu để mang những dĩa thịt chó bệnh ra bán.

Nhiều người nhậu khen dĩa thịt chó trước mặt là “số 1” nhưng ít khi nào họ phát hiện ra chó bệnh vì đã bị các chủ quán “ngụy trang” dưới màu vàng của satế, với mùi ngũ vị hương, hay được quay vàng mọng. Chính vì vậy mà từ một người bước ra khỏi nhà là… sà vô quán thịt chó nhưng anh N.H.S. ở TS Phú Lộc (Thạnh Trị, Sóc Trăng) phải kiêng ăn thịt chó cả tuần lễ, vì sợ ăn nhằm chó nhà khi anh quyết định mang chú chó bị lở mồm, rụng trụi lông bán cho một quán thịt chó ở bên kia cầu Nàng Rền thuộc tỉnh Bạc Liêu.

Có lẽ chính vì ăn phải thịt của những con chó như vậy, mà anh N.T.N. ở TP Sóc Trăng đã bị sốt và tiêu chảy nhiều ngày liền sau một buổi tiệc cầy quay chấm mắm tôm uống kèm rượu đế. Và cũng vì thịt chó lên cơn “sốt” như hiện nay, nên thời gian gần đây, trên địa bàn TP Sóc Trăng, Bạc Liêu, Cần Thơ… cũng đã xuất hiện nhiều nhóm “cẩu tặc” chuyên bắt trộm chó vào ban đêm. Hôm nào không “săn” được chó, nhóm “cẩu tặc” nhận được thông tin các bãi rác có người mang chó bị bệnh chết ra chôn là bọn chúng canh nhau… “quật mồ” mang chó đi xẻ thịt để bán cho các quán “cầy tơ”.

Vậy mà khi chó được moi lên từ… bãi rác được ướp gia vị mang ra nướng ở quán nhậu, ngồi bên chai rượu đế, ai nấy cũng đều… rung đùi khen ngon làm cho Róm tôi phát sốt!

(Theo báo Tuổi trẻ)